Tên cậu là Edward Bok.Phải khéo léo lắm, tế nhị lắm, đừng cho ai đoán được bạn muốn đưa người ta đến đâu."Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được.Và vấn đề ăn của đứa bé giải quyết được tức thì.Có khách nào dám chỉ trích xe của anh ư, anh đỏ mặt tía tai lên, chỉ muốn nhào vào bóp cổ người ta.Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra.Rồi Rossetti mời người con một anh thợ rèn đó lại làm thư ký cho ông.Ngồi bên trái tôi là ông Grammond, bạn cũ của tôi; ông này đã nhiều năm nghiên cứu Shakespeare.Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ.Thật đó có kết quả mỹ mãn trong công việc làm ăn không? Xin bạn hãy nghe chuyện một người vô tình mà bắt buộc phải dùng thuật ấy.