Vậy bạn phải tiến chầm chậm.Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Chỉ thay đổi một chút thôi, dù là thay đổi cho đời ta sung sướng hơn, ta cũng thấy khó chịu, bất tiện.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Bạn sẽ thấy kết quả.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Thật ra, khó tưởng tượng được trạng thái tinh thần của một người đọc xong tập tạp bút của Hazlitt mà không muốn đọc ngay một vài bài thơ nào rồi mới ăn cơm.
