Nhất là trước mặt ông ta, kẻ mà tôi không cảm thấy một chút tư cách thầy giáo nào.Tôi chả thấy thú vị gì cả.Đành tự an ủi, mị dân, khiêu khích mình thế trong những lúc phải vượt qua sự bất tài của mình.Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi.Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ.Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Rồi ông lại bảo: Thôi.