Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được".Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Vậy nhất định không được đọc báo trên xe! Thế là đã để dành được 45 phút rồi đấy nhé!Chúng ta không suy nghĩ.