Con mèo nằm trên nóc tivi.Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi.Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển.Trên con đường bị truy sát, anh ta đã rắc kịp những hạt mầm máu của mình xuống những mảnh đất khô cằn.Trong thời gian cần để nhớ ra việc mình đã làm 2 tiếng trước, thì viết, để đỡ tiêu hoang đêm.Bác tôi bảo: Chào chú đi con.Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa.Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn.Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.
