Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.- Ông còn lo xa hơn tôi.Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới.Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.Mồm tớ vốn đã bẩn lắm rồi.