Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn.Cũng thành thói quen rồi.Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy.Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá.Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới.Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.Tôi chỉ thấy rầu rĩ.Mặc quần đùi ra đường lạnh.Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào.Đừng làm mọi người buồn lo.
