Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm.Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê.Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh.Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa.Nháy: Chiều đi đá bóng.