Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Nếu người ta không có cách nào sống với số tiền người ta có thì có thể kiếm thêm một chút nữa bằng cách này hay cách khác.Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được.Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn).