Chính sai lầm và tính bất ổn đã làm cho chúng ta trở thành những con người.Thật là một sự trái qui luật tự nhiên khi cha mẹ phải chôn chính con cái mình.Chúng tôi đến thăm những nơi chúng tôi đã từng sống và chiến đấu khi xưa.Giống như tất cả những điều quí báu mà chúng ta mong muốn dạy con cái mình- lòng trung thực, sự cam kết tự nguyện, tình thương, sự tôn trọng, lao động chăm chỉ- tầm quan trong lớn nhất về niềm hy vọng cũng cần phải được dạy thông qua tấm gương sống của chính chúng ta.Khi những cảm xúc này hiện lên trên bề mặt là lúc chúng ta cần nghĩ về khả năng định hướng lại của trí tuệ của chúng ta và làm thế nào để sửa chữa nó.Bà dạy tiểu học và trong thực tế đã thay đổi các lớp học để có thể dạy trong những lớp mà bà nghĩ tôi học đến đó.Tuy nhiên, nó không kèm theo việc cha mẹ hoàn thành nghĩa vụ căn bản của mình: yêu thương con cái và trao cho chúng một môi trường phát triển vững chắc là đã đóng vai trò quan trọng đối với thành quả nỗ lực của bọn trẻ.Điều này không có nghĩa là chúng ta không học được gì trong những năm tháng đã qua.Cái khiến ta làm như vậy ắt không phải là «sự khước từ sức khoẻ».Có thể điều gây nhầm lẫn nhiều nhất chính là điều mà mọi người thường bảo nhau «Anh yêu em».
