Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không.Và xã hội nó đâm ra thế này.Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Họ biểu trưng cho chính họ.Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới.Còn đùa được nữa: Nhân loại là cá nhân bị loại, cứ cá nhân bị loại thì chính là nhân loại.Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
