Còn quá nhiều điều để viết.Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông.Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt.Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao.- Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.