Cùng với chiều kích phi thời gian, ở bạn nảy sinh một dạng tri kiến khác hẳn, dạng tri kiến không “giết đi” cái linh hồn sinh sống bên trong mọi tạo vật.Nó sẽ đe dọa con người lòng đầy u uất, phẫn nộ, hay đang bị đối xử bất công của bạn.Khí chuyển động; còn cõi Bất thị hiện thì tĩnh lặng.Những điều tôi cố gắng nói ở đây có vẻ nghịch lý hay thậm chí mâu thuẫn, nhưng tôi không biết cách miêu tả nào khác.Một số sự việc trong quá khứ đã không diễn ra đúng theo sở nguyện của bạn.Không phản kháng cuộc sống là trạng thái ân sủng, dễ chịu, và nhẹ nhàng.Ngay khi tâm trí và sự đồng hóa với tâm trí quay lại, bạn không còn là con người bạn nữa mà chỉ là hình ảnh của bản thân bạn trong tâm trí, và bạn lại bắt đầu đóng kịch và tham gia cuộc chơi nhằm đáp ứng nhu cầu tự ngã của bạn.Sự yên lặng cũng không hiện hữu, và cõi Bất thị hiện cũng vậy.Rồi quan sát xem liệu tình hình này làm thay đổi trạng thái ý thức của bạn và phẩm tính của việc bạn đang làm đến mức nào.Tập sách này hẳn sẽ không ra đời được nếu không có sự góp sức của những con người ấy.