Năm 1917, ông tham gia đảng xã hội Pháp.Ông bắt đầu trông coi cửa hàng đậu phộng của người chú và sau đó tách ra thành lập công ty thương mại ở miề trung Java .Ngày nay, anh trở lại và trở thành một tấm gương sáng về sự can đảm và lòng tự trọng, vẻ phong nhã.Tôi sinh ra trong tầng lớp thấp kém của xã hội, giữa những người nói năng rất thô lỗ và cộc cằn, nơi mà hằng ngày mọi người cứ luôn miệng chửi thề và nói những từ khó nghe.Trong một buổi họp, chúng tôi được hỏi một câu hỏi rất rành mạch( không biết có phải vậy không nhưng chúng tôi nghĩ vậy): “ Ai không muốn gặp rắc rối, xin hãy giơ tay lên?” .Có một thời ch tất cả mọi sự.Hội sinh viên Đại học Malaya mới là chỗ xứng với tôi.Và tôi bắt đầu băn khoăn về việc làm thế nào một người có thể tìm được việc làm đầu tiên trong đời nếu tiêu chuẩn là phaỉ có kinh nghiệm.Cao trào của việc này xảy rả vào ngày tôi đang ngồi trên bao lơn và nghe một tiếng thét đằng sau….Tiền bạc của tôi cạn kiệt dần và tất cả những điều tồi tệ dường như đã sảy ra cùng một lúc với tôi.