Đó là sự kiện bạn đồng hóa với tâm trí của mình.Dĩ nhiên bạn có gì đó không ổn rồi – và bạn không bị phán xét.Bạn có thể kết thúc sự điên rồ xói mòn sức khỏe và sự sống này bằng cách thừa nhận khoảnh khắc hiện tại.Không có bất cứ sự cứu rỗi nào trong thời gian.Bạn cũng đang để ý phơn phớt đến cảnh vật chung quanh, đến những người khác, và vân vân.Không có gì có tính cá nhân ở đây: Tôi không đang dạy dỗ bạn.Tình hình này làm cho quá khứ bị mất đi sức mạnh, và bạn nhận biết một cách sâu sắc rằng ít ra không điều gì bạn đã từng làm hay do người khác đã từng gây ra cho bạn chạm đến được cái tinh hoa sống động của con người bạn.Có thể so sánh khí với một dòng song hay một dòng năng lượng.Về mặt sinh lý, rõ ràng bạn không toàn vẹn, và sẽ không bao giờ được như thế: Bạn là người nam hoặc người nữ, tức là một nửa của cái toàn vẹn.Sau đó, hãy quan sát xem điều gì xảy ra cho định kiến của người khác khi bạn không còn cung cấp năng lượng cho nó thông qua sự phản kháng.