Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này.Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết.Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được.Cháu không tranh luận, không đủ sức tranh luận.Và dễ sống hơn một chút.Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay.Cũng như với cuộc đời này.Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống.Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình.
