Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Tôi không hiểu tại sao như vậy.Nó ngắn quá đi thôi.Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu.Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.
