Mặc dầu vậy, ông ấy cũng như bạn và tôi, cảm động trước những lời khen tầm thường nhất.Được 2 năm, chịu không nổi, rồi một buổi sáng, không điểm tâm, bỏ nhà ra đi, cuốc bộ trên 20 cây số về thăm bà mẹ làm quản gia cho một chủ điền.Nghĩa là đại tá muốn cho ông Bryan hiểu rằng ông là người quan trọng quá, không nên nhận sứ mệnh đó - và ông Bryan hài lòng.Nhà Ngân hàng không chịu cho tôi cố nhà của tôi thêm một hạn nữa.Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng.Thì đây, bạn hãy theo tôi mà thí nghiệm đi, rồi cho tôi hay.Tôi gốc gác ở Missouri: như vậy bạn đủ hiểu.(Tôi không cần biết điều ông muốn.Hiện tôi còn giữ một bức thư của ông Edward L.Bà nói: "Tôi ăn cơm tháng tại một khách sạn gần nhà và họ cho một người hầu gái đem lại nhà tôi.
