Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh.Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ.Kẻ có tài là kẻ biết tận dụng mọi thứ, kể cả cái hỏng hóc, kể cả sự tuyệt vọng của chính mình.Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.Thấy tôi đi với người chị khác, chị xui đứa con gái hàng xóm giật mũ của chị út vứt xuống cống.Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.
