Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối.Đó là xây dựng những đập nước và vô số những kênh đào nhỏ để dẫn nước từ con sông chính về khắp làng mạc, biến những vùng đất khô cằn thành vùng đất trồng trọt tốt.Đêm đó tất cả bọn ông bị nhốt vào một chỗ và sáng hôm sau, người chủ nô lệ mang cả bọn ra chợ bán.Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này.- Tôi xin lỗi, tôi thật tiếc về điều đó.Những lo lắng của bà Swasti là đúng.Tôi chưa biết bằng cách nào mà họ luôn có nhiều vàng như vậy, nhưng sự giàu có của họ luôn được duy trì, cuộc sống của họ vẫn sung túc, đầy đủ và họ vẫn được mọi người kính trọng.Nếu như họ không trả nợ được, vật họ đã mang thế chấp sẽ là của tôi hoặc tôi bán đi để lấy tiền bù vào số tiền tôi đã cho vay.– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.- Cháu đã tổ chức một buổi tiệc thịnh soạn và mời rất nhiều người tới dự.