Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi.Căn nhà chắc sẽ trầm đi.Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng.Chứ không thở dài như những người thân…Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Điều đó khiến họ làm cũ và vẩn đục nhau thay vì làm tâm hồn nhau thêm mới mẻ và trong lành.Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu.Bố mẹ con cũng buồn.Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt.
