Có phải tôi nói đâu.Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu.Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít.Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm.Nhà văn quì bên giường vợ.Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu.Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).Nên cháu mới dám cãi như thế.Và họ nhìn bạn thương hại: Đừng mơ.