Trời ạ, từ đó đến giờ đây không phải là lần đầu tiên tôi được hỏi câu này nhưng lại là câu hỏi đầu tiên tôi nhận được từ một con bé, lại nằm trong số những học trò đầu tiên của mình.Đôi mắt mẹ Bông dịu lại đầy trìu mến.Cô nhìn lên bầu trời và mỉm cười như vừa hiểu ra một điều gì đó.Nhưng cũng có những chiếc xe không được may mắn như thế.Mỗi khi cảm thấy buồn cô thường dạo thuyền trên sông Cam và ngắm nhìn thành phố có bề dày lịch sử bật nhất nước Anh này, đặc trưng nhất làVi đai không to lớn như chúng ta nghĩ mà chỉ đơn giản là việc bạn có thể đạt được trọn vẹn tất cả hanh phúc, niêm vui, khôn ngoan, trân trong, tình ban, tình yêu, cao ca, thành công và thành tựu vơi nhưng điêu nho bé, gian di nhât như vơi nhưng chiêc bánh rán.Loay hoay mặc một đống phụ kiện linh tinh, nón mũ, găng tay, áo khoát, tôi chợt nhớ ra rằng mình mặc áo dài mà quên mất.Rồi cả bọn phá lên cười.Cái thích đó gọi là một cảm xúc khác lạ.Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ.