Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.Nếu bạn không ra mặt thì tôi xin tiếp tục chuyện trò với những bạn đang lo âu, phiền muộn của tôi, với vô số tâm hồn đương bị ám ảnh, đau đớn vì năm này năm khác cứ trôi, trôi đi, trôi đi mà chưa tìm ra cách cho đời sống trơn tru.Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.