Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác.Ông thở phì phò tức giận:Tôi cũng khôngbiết nữa.Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên.Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả.Năm phút sau, cơn mưa "may mắn" chấm dứt.Nott chợt nhớ ra rằng mình chưa nói chuyện với Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây.- Khoan đã, thưa Người.- Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không?
