Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ.Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi.Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi.Chúng tôi đã chết rồi.Tôi đốt chút, chả hả hê gì.Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển.Họ nào có tội tình gì.Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi.
