Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Bạn không nhất định phải chuyên tâm vào nghệ thuật hoặc văn chương mới sống được một cách đầy đủ.Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Còn đi trên đường hoặc ngồi trong góc xe mà tập trung tư tưởng thì ai mà biết được? Có thằng tướng ngu nào cười bạn đâu?
