Ngày này qua ngày khác câu nói đó vẫn còn vang vọng trong kí ức tôi.Bà phải van nài bác sĩ cho bà đem xác con bà về hỏa thiêu vì bà không còn đủ tiền để thuốc thang.Hãy là một bụi rậm nhỏ nhắn nhưng rắn rỏi nhất bên cạnh quả đồiVào cái thời mà việc chăm sóc bệnh nhân được coi là công việc chỉ dành cho những phụ nữ dốt nát và vô công rỗi nghề,bà đã tuyên bố ý định tham gia chăm sóc bện nhân trước sự kinh hoàng của mẹ bàCó lẽ tôi không biết nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng học hỏi”.Sau đó, ở tuổi 17, ông là nười bán hàng cho một cửa hàng bán đồ kim loại.Trí nhớ cảu ông thật đáng khâm phục ;ông là 1 trong những nhà hùng biệ tài ba nhất của người Tamil Nadu.Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại.Ngay cả những người bạn tốt nhất cũng vội vã xa lánh ông vì nghĩ ông đã hóa điên.“Bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của sức khỏe cho đến khi bạn bị bệnh!”.