Hãy tự hỏi,"Có điều gì tốt ở đây không? Tôi có thể học được gì ở đây?" sự"thất bại" này có thể che đậy một món quà vô giá nếu bạn biết sử dụng nó để có những quyết định tốt hơn trong tương lai.Và phấn thưởng luôn luôn như miếng mồi nhử họ tiếp tục mãi.Tôi đang dần dần biết các con, các cháu của mình, nhưng quan trọng hơn cả, tôi đang biết chính mình.Cuộc đời tôi sẽ tết đẹp hơn, trong vòng hai, ba, bốn, hay năm năm nữa.Nhưng anh không chấp nhận điều này- anh nhất định sẽ không chấp nhận như thế.Mỗi ngày chúng ta phải luyện tập ý thức cống hiến bằng cách không chỉ để ý đến bản thân mình, mà còn phải để ý đến những người khác nữa.Nhưng tôi đã xác định cho mình là bất kể tôi làm quyết định gì, tôi cũng sẽ luôn luôn linh động, nhìn vào hậu quả, học hỏi từ đó và sử dụng những bài học này cho các quyết định trong tương lai được khá hơn.Một câu hỏi thú vị thường được nêu lên trong các cuộc thảo luận về sướng hay khổ: Tại sao có người cứ chịu khổ mà không thể thay đổi? Họ chưa cảm nghiệm đau khổ cho đủ; họ chưa đi tới ngưỡng cảm xúc.Nếu chúng ta không coi những thất bại như một đòn bẩy để thay đổi phương pháp của mình, mà coi nó như một vấn đề cá nhân, một khuyết điểm thuộc cá tính của mình, thì chúng ta sẽ bị nản lòng ngay.Điều cơ bản trong đời sống là có vô số đường lối khác nhau để hướng dẫn đời sống mình, khiến cho đời sống trở thành một nghệ thuật.