Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Bởi cô ta làm giáo viên.Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ.Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo.
